ngày mai vẫn còn yêu em
Nhưng hai ngày trôi qua. Giấc mơ vẫn không thể tỉnh lại, cô vẫn đau đớn, bà nội vẫn không quay lại. Trong nhà chỉ còn có cô và ông. Một ngày nữa lại trôi qua, trời tối, những bông tuyết rơi. Họ hàng người thân trong nhà về trước, nói ngày mai lại đến.
Tên gốc: Ngày mai còn sẽ ái ngươi Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, gương vỡ lại lành, yêu sâu sắc, HE. Dịch: Anh Đào Beta: Cá nhỏ Tình trạng bản gốc: Hoàn 75 chương + 20 phiên ngoại. Nhân vật: Diệp Tây Thành, Bùi Ninh. Văn án Nhiều năm sau đó, Diệp Tây Thành tham gia một talk
Lời bài hát: Vẫn Yêu Em Như Ngày NàoBài hát: Vẫn Yêu Em Như Ngày Nào - Quang VinhEm đã đi về phía chân trời hoàng hôn xa vời, xa vờiBao tháng năm gian khó qua rồi sao vẫn bất ngờ chơi vơiTình yêu mong manh như bông hoa xa cànhCòn lại tình anh lối mơ giấc lànhMột thời thơ ấu cũng qua rồi hoa bướm bên người còn
Phim Ngày Mai Anh Vẫn Yêu Em (Proong Nee Gor Ruk Ter) - xứ sở của những nụ cười thân thiện Thái Lan xemphimsoz.net › ngay-mai-anh-van-yeu-em-2818. Phú Đề : Trailer; Chất lượng : HD; Ngôn Ngữ : VietSub; Điểm IMDb : N/a; Thời lượng : 30 Tập; Thể nhiều loại : Phlặng Tình Cảm; Quốc gia
Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em - Chương 3 Không phải ăn cơm, mà là đinh, thủng luôn dạ dàyEditor HèngBeta Song NgưBùi Ninh tự phối tây trang cùng áo sơmi. Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em . Chương 3: Không phải ăn cơm, mà là đinh, thủng luôn dạ dày . Các chương truyện đang đọc
Site De Rencontre Amoureuse En France Gratuit. Dịch Anh ĐàoBùi Ninh và Diêu Viễn không đến quán bar uống rượu, Diêu Viễn sợ mình uống nhiều không thể đưa Bùi Ninh về nhà, vì vậy chỉ tìm một quán ăn yên Ninh tự rót cho mình một cốc bia "Muốn nói gì thì nói đi, không cần cảm thấy ngại đâu."Diêu Viễn "Đến điện thoại em cũng gọi cho chị rồi thì có gì mà ngại chứ." Chính là không biết nói từ đâu, không biết nên nói gì, nhấc ly rượu trắng một hơi liền uống Ninh giữ tay cậu ta "Đừng uống nữa, đã uống ba ly rồi."Diêu Viễn cười "Không phải chị nói muốn uống rượu cùng em sao, sao lại không cho em uống nữa? Không sao đâu, trong lòng em tự biết phải làm sao, tửu lượng của em tốt lắm." Cậu ấy rút tay ra rồi lại rót đầy ly Ninh biết trong lòng cậu ta đang khó chịu nên không ngăn nữa, cô gắp cho cậu ta thêm rất nhiều món "Ăn nhiều chút, ăn xong lại uống."Diêu Viễn ôm cằm, hỏi Bùi Ninh "Đàn chị, có phải chị nghĩ em rất lụy tình không? Một thằng đàn ông...!vậy mà không thể buông xuống được."Bùi Ninh "Lụy tình gì chứ, ai yêu thì sẽ hiểu."Diêu Viễn cụng ly với cô "Chị sẽ gặp được người đàn ông tốt hơn." Sau đó lại nói "Chúng ta đều sẽ gặp được người tốt hơn."Cậu ta uống một nửa rượu trong ly, khi nuốt nó xuống cổ họng đau Ninh hỏi "Hai năm nay không đi leo núi có phải là suy sụp tinh thần về chuyện này sao?"Diêu Viễn "Cũng không gọi là suy sụp tinh thần, chỉ là cảm thấy không thú vị nữa, trước đây đều đi cùng cô ấy, sau này một mình đi liền cảm thấy không có gì thú vị nữa." Dừng lại một chút cậu ta nói "Giờ em cảm thấy hoàn toàn nhẹ nhõm rồi, cuối tuần này em sẽ nghỉ ngơi, chị thì sao?"Bùi Ninh "Cuối tuần tôi đi công tác về, nhưng không biết là có thời gian không."Diêu Viễn "Dù sao thì hôm đó em cũng nghỉ, chị có thời gian thì qua tìm em, nếu như không thì em tự mình đi."Bùi Ninh nhìn cậu ấy "Không uống nữa sao?"Diêu Viễn cười "Đã nói trong lòng em tự có tính toán rồi mà, sẽ không say đây, nếu không làm sao có thể đưa chị về được chứ?" Lại nói với cô chuyện khác "Công việc của chị thế nào rồi? Có ai gây khó dễ cho chị không?"Bùi Ninh "Đều là tôi gây khó dễ cho người khác."Diêu Viễn cười "Xem ra là khá tốt rồi." Lại hỏi "Ông chủ chị có dễ hầu hạ không?"Bùi Ninh chần chừ "Cũng tốt." Cảm giác như Diệp Tây Thành đang hầu hạ cô vậy...!Đột nhiên cô nhớ ra "Cậu không nói tôi suýt chút nữa quên mất."Diêu Viễn "Sao vậy?"Bùi Ninh "Phải đi mua khuy măng sét cho ông chủ."Diêu Viễn cũng không ngạc nhiên, cho rằng công việc của cô bao gồm cả phần của thư ký, sợ làm chậm trễ việc mua đồ của Bùi Ninh, cậu ấy ăn rất nhanh, chưa đến 8 rưỡi họ đã ăn xong và thanh toán rời Ninh áy náy "Chờ tôi trở về sẽ mời cậu ăn cơm, hôm nay khiến cậu mất hứng rồi.""Mất hứng gì chứ? Ăn một bữa cơm mất hai tiếng rưỡi vẫn chưa đủ sao?" Diêu Viễn đưa cho Bùi Ninh một chai nước, "Phía trước có một trung tâm thương mại, cách nhà chị không xa lắm, chúng ta qua đó đi."Hai người chầm chậm sánh bước qua đó, Diêu Viễn hỏi cô "Có liên quan đến chuyện trước đây của chị sao?"Bùi Ninh "Trước đây rất lâu rồi."Diêu Viễn "Chị có thể nói chuyện trước đây nha."Bùi Ninh uống hết nửa chai nước mới lên tiếng, nửa thật nửa đùa nói "Vậy thì nói hết đêm nay đi? Nhưng mà cậu phải ở cùng chị đó, nếu không chả có gì để nói cả."Diêu Viễn "..." Xem ra Bùi Ninh thực sự không muốn đầu đến cuối Bùi Ninh chưa bao giờ nói, những chuyện liên quan đến quá khứ cô cảm thấy nếu như bây giờ nhắc lại thì không còn ý nghĩa gì Diệp Tây Thành ở bên nhau không có mấy người biết, cô không muốn nhiều chuyện, đoạn thời gian ở bên Hạng Dịch Lâm đã là chuyện của quá khứ rồi. Trước kia yêu hận cũng được, hối tiếc cũng là chuyện của ngày hôm qua Viễn lấy chai nước đụng cô "Đều đã qua rồi."Trên mặt Bùi Ninh có ý cười "Cảm ơn."Đang nói chuyện điện thoại của cô đổ chuông, là Tưởng Vân Triệu."Cô đang ở nhà sao?""Không, vừa mới ăn cơm cùng bạn xong, còn muốn đi dạo nữa."Tưởng Vân Triệu "...!Bạn?"Bùi Ninh "Đúng vậy." Hỏi anh ta "Có chuyện gì sao?"Tưởng Vân Triệu "Không có gì, tôi mua cho bạn gái ít đồ ngọt, cũng mua cho cô một phần, đúng lúc tiện đường mang qua cho cô cần gấp, cô cứ từ từ đi."Bùi Ninh từ chối "Cảm ơn, không cần phiền phức vậy đâu tối nay tôi ăn nhiều rồi, ngày mai còn phải đi công tác nữa."Tưởng Vận Triệu "Cô có thể để trong tủ lạnh mà, cúp nhé." Không cho Bùi Ninh có cơ hội từ chối anh ta đã trực tiếp cúp ta đỗ xe, ở vị trí này vừa vặn có thể thấy được tiểu khu nhà Bùi đến 10 giờ mới thấy bóng dáng Bùi Ninh, nhưng mà không chỉ có mình cô bên cạnh còn có thêm một người đàn ông, hai người sánh bước chầm chậm bên nhau, vừa đi vừa nói Vân Triệu nói với Diệp Tây Thành "Hình như là người đàn ông hẹn hò với cô ấy, rất trẻ nha."Diệp Tây Thành liếc mắt nhìn cậu ta, Tưởng Vân Triệu cười "Cậu cũng không già mà." Sau đó lại trở về chuyện chính "Không phải ngày mai cậu đi công tác sao? Ở Hồng Kông mấy ngày, tranh thủ thời gian phá hết kế hoạch hẹn hò của bọn họ đi."Diệp Tây Thành đẩy cửa bước xuống, Tưởng Vân Triệu muốn giữ lại nhưng không túm được "Này, Tiểu Diệp Tử cậu muốn làm gì đấy? Cậu đừng có mà đánh nhau với người khác nha!"Diệp Tây Thành đi được mấy bước liền quay người lại, lấy đồ ngọt từ ghế Vân Triệu "Có gì từ từ nói, nói không chừng đấy thực sự là bạn của Bùi Ninh đó."Bùi Ninh và Diêu Viễn đã nhìn thấy Diệp Tây Thành, Diêu Viễn mặc dù chưa nhìn thấy người thật bao giờ, nhưng đã từng nhìn thấy ở trên bản tin Kinh tế tài chính, cùng với người ở trên ảnh cực kỳ giống."Ông chủ chị kìa." Diêu Viễn nói với Bùi Ninh không biết Diệp Tây Thành muốn làm gì, nhưng cô vẫn giải thích với Diêu Viễn "Ông chủ đến lấy khuy măng sét."Diêu Viễn "Chị mau qua đó đi." Sau đó vẫy tay với cô "Cuối tuần liên lạc."Diệp Tây Thành không qua đó, đứng đợi cô ở cổng Ninh tăng nhanh bước chân qua đó "Tổng giám đốc."Diệp Tây Thành đưa túi đồ cho cô "Tưởng Vân Triệu có việc đột xuất.""Cảm ơn." Sau đó lấy khuy măng sét từ trong túi xách ra, "Mua xong rồi, anh thử xem có hợp không."Diệp Tây Thành không nhận "Trước tiên để ở chỗ em đi, nghỉ ngơi sớm chút." Sau đó xoay người rời xe đi xa rồi Bùi Ninh mới thu hồi tầm mắt, lại nhìn đống đồ ngọt ở trong tay, có lẽ anh đã đợi rất lâu đến nhà trước tiên Bùi Ninh gọi điện thoại cho bà, đã muộn như vậy rồi mà bà vẫn còn tràn đầy năng lượng."Ninh Ninh à, sáng mai đừng quên ăn mì đó, sau đó tự mua cho mình một chiếc bánh kem, nghe thấy chưa?" Bà nội nhắc nhở trong còn mấy tiếng nữa là đến sinh nhật âm lịch của cô, từ nhỏ đến giờ bà nội đều đón sinh nhật âm lịch cùng cô, đã sớm quen Ninh đáp "Vâng, đến Hồng Kông con sẽ mua.""Con phải đi công tác sao?" Bà lại hỏi "Đi cùng ai thế?"Bùi Ninh "Cùng Diệp Tây Thành ạ.""À, vậy thì tốt rồi, đúng lúc có thể ăn cơm cùng con." Bà lại nói thêm mấy câu "Ngày mai ăn ngon một chút."Bùi Ninh "Con biết rồi ạ."Bà nội kéo dài giọng "Sinh nhật này con đã 28 tuổi rồi."Bùi NInh cười, cô hiểu ý của bà, lại muốn giục cô kết hôn đây không nói nhiều "Con mau đi ngủ đi, bà buồn ngủ rồi.""Dạ, bà ngủ ngon ạ."Bà nội tắt máy tính, đeo kính để tìm số điện thoại của Hạng Dịch Lâm, đây là lần đầu tiên bà chủ động gọi điện cho anh ta, trước đây bà chưa bao giờ gọi qua, chủ yếu là không có gì để nói, hơn nữa lại sợ làm phiền đến công việc của anh nội không tính đến việc lệch múi giờ, chỉ biết chỗ anh ta bây giờ đang là ban thoại rất nhanh được kết nối, giọng nói ấm áp của Hạng Dịch Lâm truyền đến "Bà, bà vẫn chưa ngủ sao ạ?"Hạng Dịch Lâm không làm việc khác, đến sô pha ngồi nghiêm túc nghe điện "Vẫn chưa, bà già rồi không buồn có đang bận không?"Hạng Dịch Lâm đơn giản cài lại cúc áo "Không ạ, hôm nay con không phải làm việc, chút nữa sẽ ra sân bay ạ."Bà "Ồ, con trở về Bắc Kinh sao? Không phải nói là cuối tuần mới trở lại sao? Hay là do bà già rồi quên mất?" Bà nội bắt đầu nghi ngờ trí nhớ của Dịch Lâm "Bà không nhớ nhầm đâu ạ, con không phải về Bắc Kinh mà là đến Hồng Kông ạ."Bà nội vui vẻ "Đi Hồng Kông sao, chả trách lúc nãy bà gọi điện thoại cho Bùi Ninh con bé nói đợi đến Hồng Kông rồi sẽ mua bánh kem ăn, hóa ra là hai đứa bọn con cùng nhau đón sinh nhật, vậy thì tốt rồi." Bà lại lặp lại "Vậy thì tốt rồi."Ngón tay cài cúc áo của Hạng Dịch Lâm run lên, giọng cũng khàn đi, có một số lời anh ta không biết làm thế nào để nói ra, chỉ nói "Vâng, đến đó con sẽ mua cho Bùi Ninh một chiếc bánh kem thật to."Bà nội nói "Dịch Lâm à, bọn con cũng chỉ đừng bận rỗi mỗi công việc thôi, khi nào con cùng Bùi Ninh quay trở lại chúng ta sẽ bàn đến chuyện kết hôn của bọn con, sức khỏe của bà và ông ngày một kém đi rồi." Chỉ sợ không đợi được đến ngày kết hôn hầu của Hạng Dịch Lâm trượt lên trượt xuống, mở miệng nhưng cái gì cũng không lòng như có một tảng đá lớn đang đè lên, không thở ta thấp giọng nói "Bà à, đợi con đến Hồng Kông sẽ bàn chuyện với Bùi Ninh ạ." Toàn bộ lời nói dối của anh ta trên đời này lại nói với một người khi cúp máy Hạng Dịch Lâm vẫn còn mê man, cho đến khi Trình Ti ngồi xuống ghế sô pha đối diện anh ta mới hoàn Ti buộc chặt dây áo ngủ, châm một điếu thuốc, khói thuốc lượn Dịch Lâm liếc nhìn cô, vẻ mặt vô cảm đứng lên, đúng lúc thư ký gõ cửa tiến vào lấy hành ta vừa đi điện thoại của Trình Ti đổ chuông, là mẹ gọi đến, cô ta điều chỉnh tâm trạng uống vài ngụm nước cho nhuận giọng mới trả lời "Mẹ, đã muộn như này rồi mà người chưa ngủ sao?""Vừa đi xã giao với bố con về, cùng Dịch Lâm đi chơi thế nào rồi?""Rất vui ạ." Trình Ti cười lại rít thêm một hơi thuốc."Ừ, tính khí của con cũng thu bớt lại vợ chồng sống với nhau sẽ không tránh khỏi cãi vã, đừng vì một lời không hợp mà đánh nhau, nghe thấy chưa?""Mẹ, sao mẹ lại nói con gái mẹ như vậy chứ?""Không phải vì tốt cho bọn con sao, hôm nào trở lại? Nhớ nhắc mẹ trước, hôm đấy cùng Dịch Lâm ăn cơm."Trình Ti dừng một chút "Cuối tuần ạ, thời gian cụ thể vẫn chưa rõ, bọn con ở lại chơi thêm mấy ngày nữa, hiếm khi Dịch Lâm có thời gian rảnh."Hai mẹ con nói thêm mấy câu nữa mới kết này ở Bắc Kinh đã rất Ninh xử lý hết công việc đi tắm qua xong đã là 12 giờ biết là thực sự đói hay là đơn giản chỉ muốn ăn gì đó, cô đem số đồ ăn mà Diệp Tây Thành đưa cho ăn vài ăn Diệp Tây Thành gửi tin nhắn cho cô 【Ngủ chưa?】Bùi Ninh lấy giấy lau qua tay mới trả lời【Tổng giám đốc, có gì cần phân phó sao?】Diệp Tây Thành【Ngày mai mang theo khuy măng sét theo cùng.】Bùi Ninh "..." Nửa đêm nửa hôm chỉ vì chuyện này sao? Cô trả lời【Được.】Diệp Tây Thành【Ngủ sớm đi.】Bùi Ninh tắt màn hình điện thoại, đem chỗ đồ ngọt còn dở ăn nốt, ăn xong vẫn không cảm thấy buồn sao cũng không ngủ được Bùi Ninh liền nằm trên sô pha xem TV, phim truyền hình cô không có thời gian để xem nên tìm đại bộ phim nào đó để giết thời tình tiết của phim gay cấn cô sẽ hết sức chăm chú, còn khi tình tiết nhạt nhẽo cô sẽ tự cảm thấy phân đó Bùi Ninh trong tiếng ồn của TV Bùi Ninh chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, chiếc điều khiển TV rơi xuống thảm, cũng không biết là đã ngủ bao lâu, còn nằm mơ sau đó liền tỉnh mở mắt chớp mắt cảm thấy hoảng hốt, nhớ ra mình vẫn chưa lên giường ngủ, bộ phim sớm đã kết thúc, màn hình TV đang dừng lại ở bức tranh ở phần Ninh ngồi dậy xoa xoa trái tim của mình, giấc mơ của cô là một mớ hỗn độn, bao gồm cả khi còn nhỏ, có Diệp Tây Thành, có Hạng Dịch Lâm, còn có cả bố dù không nhìn rõ dáng vẻ của bọn họ, nhưng cô biết chắc rằng đó chính là bố tiết ở giữa giấc mơ cụ thể như nào cô cũng không rõ Ninh tắt TV và đèn ở trong phòng khách sau đó trở lại phòng ngủ, về phòng làm thế nào cũng không ngủ được nữa, mãi cho đến 6 giờ thì cô dứt khoát từ trên giường thức Tây Thành đến sớm hơn hai tiếng so với thời gian đã hẹn, vốn dĩ ban đầu anh nói là 9 giờ đến đón cô, nào biết được 7 giờ đã gọi điện thoại cho cô, "Anh đang ở bên ngoài tiểu khu, mẹ anh làm bữa sáng cho em."Người cũng đã ở cổng tiểu khu rồi, Bùi Ninh cũng không thể nào từ chối bảo anh trở về Ninh "Được, bây giờ tôi xuống lấy." Trang điểm xong thay quần áo cô vội vã chạy xuống chưa đến cổng tiểu khu Bùi Ninh đã nhìn thấy Diệp Tây Thành, tay anh cầm một hộp giữ nhiệt, một tay đút túi, đang nhìn về hướng nay anh mặc áo sơ mi trắng, tay áo được xắn tới khuỷu tay, nhìn ôn hòa hơn so với ngày thường."Cảm ơn, về sau anh bảo dì không cần phiền phức như vậy đâu, tự tôi có thể làm được." Bùi Ninh đưa tay lấy bình giữ Tây Thành không đưa cho cô "Anh cũng chưa ăn."Bùi Ninh "..." Trước đó cô không có ý định mời anh lên nhà, lời này của anh đại ý chính là muốn cùng cô ăn Tây Thành thấy cô không động "Chưa tỉnh ngủ sao?" Ra hiệu cho cô "Quẹt thẻ đi, đừng làm chậm trễ thời gian đến sân bay."Bùi Ninh nhìn anh, xoay người quẹt thẻ vào tiểu khu, Diệp Tây Thành bước vào theo Bùi nhà, Diệp Tây Thành lấy dép lê từ trong tủ để giày, trực tiếp đi thẳng vào phòng bếp, tự nhiên y như ở nhà anh vậy. Bùi Ninh suy tư nhìn anh "Tổng giám đốc, anh biết trong tủ giày có dép lê sao?"Diệp Tây Thành quay đầu lại "Giày trong nhà em không để trong tủ giày sao?"Bùi Ninh nghẹn họng không thể nào phản bác lại được, chỉ số thông minh của cô hồ đồ mất rồi hay sao mà lại có thể hỏi ra câu hỏi như vậy Tây Thành đến cũng không khác gì lúc chưa đến, trong nhà vẫn một mảng yên tĩnh, không nghe được âm thanh nói chuyện Ninh ăn bữa sáng mà anh đem đến cho cô, lại cảm thấy sự yên tĩnh này có gì đó khang người đều im lặng không lên tiếng, của ai ăn của người nắng sớm mai trải dài trong phòng bếp, Diệp Tây Thành chậm rãi ăn, vừa vặn ngồi ngược ánh sáng, Bùi Ninh vô tình ngước lên nhìn anh khoảnh khắc đó chút nữa là thất bình tĩnh lại và tiếp tục ăn sáng xong Bùi Ninh thu dọn bàn ăn, Diệp Tây Thành đang ngồi trong phòng khách xem tin tức, hai người một mực không lên tiếng, rửa bát xong Bùi Ninh rót cho anh một cốc nước ấm."Tối qua ngủ không ngon sao?" Diệp Tây Thành nhìn chằm chằm vào quầng thâm dưới mắt Ninh nói dối "Xem mấy bộ phim, lên máy bay ngủ bù sau vậy."Diệp Tây Thành cũng không nói gì nữa, Bùi Ninh cũng không có việc gì khác cần làm liền ngồi xuống sô pha bên cạnh xem tin tức, còn về phần tin tức đang nói về vấn đề gì cô cũng không giờ tài xế đến đón bọn Ninh hốt hoảng, nhanh như vậy sao, thế mà hai tiếng đã trôi qua đường đến sân bay hai người thỉnh thoảng sẽ nói vài câu, đều liên quan đến bữa tiệc Ninh "Lần này có cần quen biết hay là mối quan hệ đặc biệt cần liên lạc không?" Cô cần phải biết trước, trước đó cô đã hỏi Diệp Tây Thành danh sách người tham gia dự tiệc nhưng anh nói không Tây Thành không nghĩ sẽ để cô đi xã giao "Không cần dùng tới đâu, em ở bên cạnh anh là được rồi."Bùi Ninh gật đầu "Vâng."Khi họ tới sảnh chờ, ở giữa hai người họ có một chỗ ngồi, là Bùi Ninh cố tình giữ khoảng cách với Tây Thành đưa túi cho cô "Anh đi nhà vệ sinh."Lúc này Bùi Ninh mới để ý đến chiếc túi anh mang theo cùng, chiếc túi mà anh mang theo cùng kiểu với balo của cô đều là mẫu mới của năm nay, nhìn có vẻ giống như là đồ đôi nhanh Diệp Tây Thành đã quay lại, anh trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cô, khi anh ngồi xuống cánh tay vô tình cọ qua người cô, hai người cách nhau rất Ninh không thể di chuyển sang ghế bên cạnh, chỉ có thể cố gắng không tiếp xúc với thân thể của Tây Thành bỏ ống áo sơ mi xuống vuốt phẳng nó rồi hỏi cô "Có mang khuy măng sét theo không?""Có đem." Bùi Ninh mở túi của mình ra, tối qua cô mua cho anh ba Tây Thành đưa cánh tay của mình qua một cách vô cùng tự nhiên "Cài lên hộ anh."Bùi Ninh nhìn Diệp Tây Thành, lần đầu tiên phản bác lại "Anh tự mình cài không được sao?"Diệp Tây Thành "Ừ."Bùi Ninh cố ý hỏi anh "Bình thường ai cài hộ anh? Trợ lý Vạn sao?"Diệp Tây Thành "Đúng vậy."Bùi Ninh "..."Người này đúng là phá quán phá suất*.Phá quán phá suất* vỏ đã mẻ lại dụ sau khi mắc sai lầm hoặc thất bại mà vẫn cứ để như vậy không thèm sửa chữa hoặc là cố tình phát triển nó theo hướng xấu hơn.Lời của dịch giả Ta nói đẹp trai không bằng trai mặt mà =.
Diệp Tây Thành mua thuốc lá xong liền trực tiếp quay lại xe, Bùi Ninh nhìn anh chằm chằm. “Nhìn cái gì?” Diệp Tây Thành làm như không có việc gì hỏi. Bùi Ninh “Anh một ngày hút mấy điếu?” Diệp Tây Thành “Không cố định, lúc bận có khi một ngày đều không hút, rảnh rỗi sẽ hút vài điếu.” “Hút ít một chút.” “Được.” Diệp Tây Thành đem thuốc lá mới vừa mua còn có bật lửa đều đưa cho cô “Để ở chỗ em đi, mỗi ngày em có thể cho anh hút mấy điếu.” Bùi Ninh “…” không kịp thời nhận lấy. Diệp Tây Thành trực tiếp đem hộp thuốc lá đặt ở trên đùi cô, xoay mặt nhìn ngoài cửa sổ. Bùi Ninh tạm thờ đem thuốc lá và bật lửa bỏ vào túi xách “Để ở chỗ em, chờ đến khi hết hạn anh cũng không hút được nửa điếu.” Diệp Tây Thành “Vậy anh sẽ không hút nữa.” Anh không nghiện thuốc lá nhiều, lúc cần xã giao thì hút hai điếu. Từ lúc cô trở về, anh thật lâu cũng chưa hút. Đến dưới lầu công ty, Diệp Tây Thành để Bùi Ninh lên lầu trước, anh muốn gọi điện thoại. Bùi Ninh vặn nắp chai nước trước đó đã uống một nửa đưa cho anh “Uống nhiều một chút.” Hôm nay có lẽ anh đã nói nhiều hơn lời nói của cả một tháng cộng lại, phá vỡ kỉ lục lần trước. Trong khi Diệp Tây Thành uống nước, Bùi Ninh cẩn thận sửa sang lại áo sơmi cho anh, vừa rồi khi cô ôm anh áo sơmi đã bị cô làm nhăn một ít. Anh nói “Không có việc gì, chút nữa đổi cái khác.” Bùi Ninh vẫn tận lực sửa sang lại cho anh, lúc anh lên lầu sẽ đi qua khu làm việc của thư kí, phải chú ý đến hình tượng. Bùi Ninh lên lầu, tài xế cũng xuống xe, chỉ còn Diệp Tây Thành ở trên xe, anh gọi cho trợ lý Vạn “Cuối năm cậu phải quay về tiếp tục giúp tôi.” Trợ lý Vạn “Còn Bùi Ninh?” Diệp Tây Thành “Đến lúc đó để cô ấy chuyển đến công ty ở Thượng Hải, gần nhà.” Trợ lý Vạn muốn biết đã xảy ra chuyện gì “Muốn đưa Bùi Ninh đến công ty đầu tư của Hoa Ninh?” “Phải.” Đến công ty đầu tư sẽ phù hợp hơn với nghiệp vụ của Bùi Ninh, nhưng trợ lý Vạn vẫn nhắc nhở Diệp Tây Thành “Bên đó tạm thời không có chức vị nào còn trống.” Diệp Tây Thành “Trong lòng tôi hiểu rõ.” Trợ lý Vạn “Được. Còn việc gì khác cần tôi làm không?” Diệp Tây Thành dặn dò “Biệt thự của tôi ở Thượng Hải cách công ty đầu tư Hoa Ninh gần nhất, cậu tìm công ty bắt đầu trang trí lại, dựa theo phong cách mà Bùi Ninh thích, chút nữa tôi gửi qua cho cậu phong cách mà cô ấy thích.” Trợ lý Vạn “Tôi sẽ sắp xếp ngay.” Diệp Tây Thành ừ một tiếng. Chuyện giữa anh và Bùi Ninh xem như đã ổn định, trở về Thượng Hải làm việc cô có thể thường xuyên về nhà thăm ông bà nội, dành nhiều thời gian cho bọn họ hơn. Trợ lý Vạn vốn định buổi tối sẽ báo cáo công việc với Diệp Tây Thành, bây giờ sẵn tiện báo cáo với anh “Diệp tổng, tôi sẽ báo cáo với anh về tình hình cơ bản của dự án xây dựng thông tin liên lạc bên Pháp.” Hạng mục kia lúc trước anh không tham gia đàm phán, là Bùi Ninh tham gia, cũng là người trực tiếp phiên dịch cho Diệp Tây Thành. Chỉ là kế tiếp sẽ do anh đảm nhận, là ý của Diệp Tây Thành, Bùi Ninh mấy năm trước quá bận rộn, tiêu hao thể lực quá mức, anh muốn mượn thời gian làm trợ lý để giúp cô điều chỉnh lại thật tốt. Trợ lý Vạn tiếp tục báo cáo “Xí nghiệp Hi Hòa cũng muốn tham gia đấu thầu.” “Hi Hoà?” Diệp Tây Thành nhíu mày, anh nhớ không lầm “Hi Hòa không đủ tư cách đảm nhận một dự án lớn như vậy.” Trợ lý Vạn “Lần này Hi Hòa dự định mượn sức của hạng Hạng thị, Diêu Đổng đã bàn bạc với cha của Hạng Dịch Lâm. Còn vấn đề phân chia như thế nào thì tạm thời tôi không biết.” Hiện tại thoả thuận hợp tác toàn diện của EGF đã được ký kết, về sau Hạng Dịch Lâm và Diệp Tây Thành không tránh được phải chạm mặt. Hi Hòa sợ Hạng thị thay lòng đổi dạ nên quay đầu hoà hảo với Hoa Ninh. Nói cách khác, Hi Hòa còn có thể tiếp tục cung ứng pin cho Hạng thị hay không vẫn chưa biết được, mà Hạng thị là khách hàng pin ô tô lớn nhất của Hi Hòa. Vì thế, Hi Hòa chuẩn bị mượn sức Hạng thị tiếp nhận dự án này, sau đó chi trả một khoản phí quản lý kết xù cho Hạng thị. Dự án này về cơ bản tương đương với việc Hi Hoà kiếm tiền thay Hạng thị. Vì muốn giữ được trái tim của Hạng thị, Hi Hòa cũng thật liều mạng. Trợ lý Vạn lo lắng “Ở Pháp, xem như là sân nhà của Hạng Dịch Lâm.” Ưu thế của tập đoàn Hoa Ninh bọn họ hơi yếu. Diệp Tây Thành nhàn nhạt nói “Vậy thì như thế nào?” Trợ lý Vạn đã hiểu, sau đó tiếp tục báo cáo công việc khác “Diệp tổng, dự án CSA kia, ngày mai tôi sẽ qua đó làm việc với chính quyền địa phương.” Diệp Tây Thành “Được, tuần sau tôi cũng qua đó.” Csaunity Suort Agricuture, cộng đồng hỗ trợ nông nghiệp. Dự án này năm trước đã bắt đầu hoạt động, nông trường được xây dựng ở quê của Bùi Nính. Khi Diệp Tây Thành tới văn phòng, anh yêu cầu thư kí thông báo cuộc họp lúc 5 giờ chiều dời lại đến lúc 6 giờ. Thư kí khó hiểu nhưng vẫn đáp lời “Vâng, tôi lập tức thông báo.” Thẳng đến lúc rời khỏi văn phòng của Diệp Tây Thành, thư kí vẫn không hiểu, anh cũng không tham gia cuộc họp thì tại sao lại phải sửa lại thời gian? Trước kia anh chưa bao giờ quản việc này. Không kịp nghĩ nhiều, cô chạy nhanh đi thông báo. Vừa lúc Bùi Ninh tìm thư kí lấy văn kiện, thuận miệng hỏi “Sao lại sửa thời gian?” Còn tưởng rằng trưởng phòng phụ trách có việc đột xuất. Thư kí lắc đầu, hất cằm về phía văn phòng của Diệp Tây Thành. Bùi Ninh đã hiểu, là ý của Diệp Tây Thành. Thư kí nói nhiều một câu “Chỉ là có dời lại hay không cũng như nhau, kết thúc cuộc họp bọn họ cũng không thể rời đi.” “Sao?” Bùi Ninh không rõ. Thư kí “Buổi tối 9 giờ còn có một cuộc họp, họp vedeo với bộ phận kinh doanh ở nước ngoài. Nhưng mà Bùi tỷ cuộc họp này chị không cần tham gia, trợ lý Vạn sẽ chủ trì.” Bùi Ninh gật đầu, thảo nào cô không biết sẽ có cuộc họp này. Cô vừa muốn trở về văn phòng của mình, Diệp Tây Thành bước tới “Trợ lú Bùi, mười phút sẽ mở họp video với công ty đầu tư Hoa Ninh bên kia.” Thư kí chợt hiểu ra, thì ra là trợ lý Bùi bận việc khác, cho nên hội nghị lúc 5 giờ phải dời lại. Bùi Ninh lấy đồ dùng mở họp đi đén văn phòng của Diệp Tây Thành, cô không vội mở cửa mà gõ cửa trước. Cô bây giờ nhớ rất kĩ, phải đợi Diệp Tây Thành trả lời mới đi vào. Bên trong không đáp lại, Bùi Ninh tiếp tục gõ cửa “Diệp tổng.” Diệp Tây Thành tự mình đi tới mở cửa, sau khi Bùi Ninh đi vào, anh đóng cửa lại, khóa trái bên trong. Bùi Ninh thầm nghĩ, mở họp cần bí mật như vậy? Diệp Tây Thành “Nhìn cái gì?” Bùi Ninh “Anh khóa trái cửa làm gì?” Diệp Tây Thành khẽ nhếch cằm về phía phòng nghỉ “Vào đi, có chuyện nói với em.” Bùi Ninh theo bản năng nhìn đồng hồ “Sẽ muộn giờ họp.” “Uhm.” Diệp Tây Thành nhàn nhạt đáp, tự mình đi đến phòng nghỉ, Bùi Ninh theo sau anh đi vào, cô vừa bước vào, cửa tự động khép lại. Trong phòng một mảnh đen nhánh, tất cả rèm cửa đều được kéo lại, chỉ có vài tia sáng lọt vào từ khe cửa phòng tắm, miễn cưỡng có thể nhìn thấy giường nằm ở đâu. Bùi Ninh có chút ngốc, sau khi phản ứng lại rốt cuộc hiểu ra anh có ý gì, cô vẫn giả ngu hỏi “Anh muốn nói với em chuyện gì?” Trong phòng ngập tràn sự ái muội. Diệp Tây Thành ôm cô vào trong ngực, động tác rất nhẹ, cọ cọ gương mặt cô “Em tắm rửa trước đi, anh đi lấy quần áo cho em.” Sau đó buông cô ra đi đến tủ quần áo lấy quần áo của mình cho cô mặc. Bùi Ninh nhỏ giọng nói “Thư kí đều đang ở bên ngoài.” Diệp Tây Thành “Vừa rồi bảo em vào mở họp tất cả mọi người đều nghe thấy được.” Anh lấy quần áo ở nhà của mình đặt ở mép giường, cũng không thúc giục Bùi Ninh, cho cô thời gian tiêu hoá và chuẩn bị. Anh kéo áo sơmi ra, bắt đầu cởi cúc áo. Bùi Ninh đứng đó không nhúc nhích, vẫn luôn nhìn anh, dưới ánh đèn mờ ảo anh đặc biệt gợi cảm mê người, chung quanh tất cả đều là hormone mạnh mẽ trên người anh phát ra. Cô còn lại một ít lý trí “Về nhà đi.” Diệp Tây Thành cởi bỏ toàn bộ cúc áo sơ mi, anh đi tới ôm cô trong lòng ngực, thấp giọng nói “Muốn em ngay bây giờ.” Vừa rồi anh khắc chế rồi lại khắc chế, vẫn là vô dụng. Loại xúc động không lý trí này trước kia chưa từng có. Giọng anh khàn khàn “Em không muốn anh?” cọ cọ gương mặt cô, nỗ lực khắc chế hô hấp của chính mình. Anh hôn từ mặt rồi đến sống mũi của cô, sau đó dừng lại trên đôi môi cô. Bùi Ninh bắt đầu chậm rãi đáp lại anh. Cô đem bút và văn kiện trong tay hơi dùng sức ném lên bàn làm việc cách đó không xa, văn kiện ở trên mặt bàn trượt một đoạn ngắn đến cạnh bàn, bút đen thì trực tiếp rớt xuống đất. Cô dùng hai tay ôm lấy cổ anh, nhón chân lên chủ động hôn anh. Nụ hôn này một chút ôn nhu cũng không có, thiếu chút nữa có thể gọi là cắn xé. Là Bùi Ninh đang cắn Diệp Tây Thành, hỗn loạn mà phát tiết cảm xúc. Hai người không dễ gì mới trút bỏ được cảm xúc và nỗi đau thấu tận tâm can trong quá khứ. Nụ hôn qua đi, nước mắt cô rơi xuống. Diệp Tây Thành vốn muốn để cô tắm rửa trước, bây giờ nào còn thời gian quan tâm tới nữa. Nhưng dù có mất khống chế đến đâu anh vẫn còn nhớ rõ, trong phòng nghỉ của anh không có quần áo của cô nên bộ quần áo này không thể làm dơ cũng không thể vò nát, chút nữa còn phải đi họp. Anh buông cô ra, đi vào phòng tắm lấy áo tắm dài của mình tới. Bùi Ninh mới vừa bị anh hôn suýt chút nữa là thiếu oxy, mới vừa bình tĩnh được vài giây anh đã từ phòng tắm đi ra “Em thay quần áo ra đi”. Cô còn chưa kịp nói gì, Diệp Tây Thành đã ngậm lấy môi cô. Lời muốn nói một lần nữa bị cô nuốt xuống lại. Sau đó quần áo được đặt trên chiếc ghế đầu giường như thế nào cô cũng không nhớ. Gió điều hoà thổi ra lành lạnh, cô không khỏi rùng mình một cái, Diệp Tây Thành dùng áo choàng tắm bọc cô lại trong lòng ngực. Diệp Tây Thành buông môi của cô ra bắt đầu hôn xuống cằm, Bùi Ninh rốt cuộc có thể thở dốc, mở to miệng hô hấp. Diệp Tây Thành bế cô lên, không có váy trói buộc hai chân Bùi Ninh quấn lấy eo anh. Diệp Tây Thành trực tiếp ôm cô đi đến bàn làm việc cạnh giá sách để cô ngồi lên, cô vẫn gắt gao quấn lấy eo anh. Nước mắt trên mặt Bùi Ninh vẫn chưa khô hết, Diệp Tây Thành dùng mu bàn tay lau qua hai lần rồi từ góc bàn lấy ra một cái hộp màu xanh đậm. Bùi Ninh lúc này mới hoàn hồn “Anh mua lúc nào vậy?” Phòng nghỉ vẫn luôn do cô sắp xếp, anh có cái gì cô cơ bản đều biết, ở nhà thì càng không cần phải nói. Diệp Tây Thành xé mở lớp nilon bên ngoài “Lúc mua thuốc lá.” Bùi Ninh “…” nghi hoặc trước đó tất cả đều rõ ràng, anh vốn không phải muốn mua thuốc lá mà là đi mua thứ này. Diệp Tây Thành đem đồ nhét vào trong tay Bùi Ninh “Em mang cho anh.” Hai tay anh chống trên mặt bàn ở hai bên người cô, tiếp tục hôn lên môi cô. Bùi Ninh khẩn trương một lát, sau đó híp mắt, từ từ đưa tay đến gần cơ thể anh. Phòng nghỉ cách âm quá tốt, âm thanh bên ngoài toàn bộ đều bị ngăn cách, trong phòng bây giờ cô cũng chỉ có thể nghe thấy hô hấp của Diệp Tây Thành ngày càng gấp gáp, hơi thở cũng trở nên đặc quánh. Anh hôn cô cũng dùng sức nhiều hơn. Mười tám tuổi cô đã yêu đương với anh, trong mấy năm đó cũng không thiếu những chuyện thân mật, thế nhưng hiện tại Bùi Ninh lại có chút khẩn trương, tay không khống chế được run lên, một phút trôi qua cô còn chưa mang vào được. Sau đó không có cách nào khác cô chỉ có thể dừng lại hôn lên môi Diệp Tây Thành rồi mới tiếp tục. Tay cô nóng bừng lan đến tận bên tai. Lại nửa phút trôi qua, rốt cuộc cũng mang xong. Bùi Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Diệp Tây Thành ôm lấy bả vai cô, hai người nhìn nhau một lát, cả hai đều chủ động hôn môi đối phương. Đặc biệt là Diệp Tây Thành, như muốn đem cô khảm vào trong chính thân thể mình. Anh cũng không cho thân thể cô quá nhiều thời gian để thích ứng, sau đó hai người liền không chút khoảng cách ôm chặt lấy nhau. Chân và bả vai Bùi Ninh đều bị anh nắm đến phát đau nhưng trước sau cô vẫn luôn chịu đựng. Lúc sau mọi âm thanh của cô đều bị nụ hôn của Diệp Tây Thành chặn lại. Mặt bàn quá cứng, nằm một hồi lâu lưng Bùi Ninh có chút đau, cô thương lượng với Diệp Tây Thành “Em bám vào vai anh có được không?” Diệp Tây Thành không muốn mở miệng. Bùi Ninh “Diệp Tây Thành, được không?” Cô cố kìm nén không phát ra bất kì thanh âm nào. Diệp Tây Thành “Đợi một chút.” Anh hiện tại ngoại trừ nơi có thể nhìn thấy từ xương quai xanh trở lên thì những chỗ khác đều bị cô cắn và cào. Vết cào thấm mồ hôi ướt đẫm, nửa thân trên của anh hiện tại đều đau rát làm sao có thể để cô tiếp tục trò ác được? Bùi Ninh nằm trên bàn, hai tay giữ chặt mép bàn, cảm giác như giây tiếp theo cả cô và mặt bàn sẽ cùng nhau ngã xuống “Nhẹ một chút, cái bàn sắp bị anh đâm hỏng mất.” Lực đạo của Diệp Tây Thành không hề giảm đi chút nào. Bùi Ninh chịu không nổi, ngón chân đều duỗi thẳng ra. Sau đó giọng nói cũng trở nên khàn khàn. Vẫn không biết là nước mắt hay mồ hôi theo gương mặt thi nhau chảy xuống. Cô muốn hôn, muốn anh ôm cô nhưng tư thế đó rất không dễ chịu. Thời điểm kết thúc, Bùi Ninh kêu tên anh, tiếng khóc nức nở còn có chút làm nũng, Diệp Tây Thành cảm giác cô sắp đến cao trào, anh nắm lấy bả vai dùng sức ôm cô vào trong ngực. Hai người ở thời điểm không sai biệt lắm cùng gọi tên đối phương, thanh âm hoà hợp. Sóng to gió lớn mãnh liệt qua đi, mọi thứ chậm rãi bình lặng lại. Diệp Tây Thành ôm cô, Bùi Ninh gác cằm lên vai anh, ai cũng không nói lời nào. Bùi Ninh phát hiện cô rất thích loại này an tĩnh lúc này, không nhiều lời nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của anh. Cho đến khi cô hoàn toàn bình tĩnh lại Diệp Tây Thành mới buông cô ra “Đi tắm rửa.” “Anh đi trước đi.” Bùi Ninh mệt mỏi tiếp tục ngồi trên bàn nghỉ ngơi một lúc. Diệp Tây Thành vào phòng tắm, cửa không đóng nhưng ở vị trí của cô cũng không nhìn thấy gì, phòng tắm rất nhanh truyền đến tiếng nước chảy. Bùi Ninh mặc lại áo choàng tắm, nhìn thời gian, mới 3 giờ rưỡi. Diệp Tây Thành tắm rửa rất nhanh, cô vừa mặc xong anh đã ra tới, ôm cô từ trên bàn xuống “Tắm xong nằm một lát đi.” Bùi Ninh vào phòng tắm vừa muốn đóng cửa lại, Diệp Tây Thành nói “Em không cần gội đầu.” Bùi Ninh theo bản năng sờ sờ tóc, vừa rồi tóc dính đầy mồ hôi, không gội không được. Cô nói “Em gội đơn giản một chút.” Diệp Tây Thành “Ngủ dậy rồi gội sau.” Bùi Ninh hiện tại thật đúng là rất buồn ngủ, lại rất mệt, cô tắm đơn giản rồi liền vọt đến nằm trên giường “5 giờ gọi em dậy.” Cô nói vớ Diệp Tây Thành. “Uhm.” Diệp Tây Thành lấy di động qua đặt chuông báo thức. Bùi Ninh nằm xuống, trên chăn và gối đều là mùi hương của anh. Cô mới vừa híp mắt, cơ thể liền bị ấn xuống, Diệp Tây Thành đã đè lên, cô đẩy anh ra “Mệt chết em rồi, em không thở nổi.” Diệp Tây Thành hơi nhấc người lên, kéo chăn bông ở giữa hai người đặt sang một bên, cúi đầu bắt đầu hôn cô, cơ thể Bùi Ninh còn hơi mẫn cảm, anh hôn cô liền không tự giác mà run rẩy. Bùi Ninh “Em muốn ngủ một lát.” 6 giờ còn phải họp, không thể lại điên cuồng như vậy được. Diệp Tây Thành “Anh biết rồi, sẽ không làm em trễ họp. Nếu đến muộn, anh gọi điện thoại qua đó nói hội nghị bên này vẫn chưa kết thúc.” Bùi Ninh “…” Lần này ở trên giường anh cho cô đủ cả hôn môi cùng màn dạo đầu. Bùi Ninh cảm giác hoàn toàn không giống với lần trước đó. Lần đó đơn giản là thô bạo, là mãnh liệt chiếm lấy thân thể nhau. Lần này là kiên nhẫn ôn nhu, tâm hồn hoà vào nhau. Bùi Ninh ôm lấy cổ anh “Em cứ nghĩ anh làm sao lại suy xét chu đáo như vậy, còn cho em một giờ để ngủ.” Diệp Tây Thành “Anh chỉ nói để em nằm chứ không nói để em ngủ.” Bùi Ninh “…” Lần vận động này lúc vừa bắt đầu rất ôn hòa, sau đó vẫn là rất kịch liệt. Không có tiếng động của bàn làm việc, căn phòng tĩnh lặng chỉ có tiếng thở dốc của nhau. Lần này thời gian so với lần trước dài hơn không ít, Bùi Ninh dần chống đỡ hết nổi, cô nói “Em còn phải đi họp, chừa cho em một chút sức lực.” Diệp Tây Thành gật đầu, nhưng chỉ là gật đầu, không có ý định kết thúc. Thời điểm kết thúc, theo lực đạo của anh ngón chân Bùi Ninh duỗi thẳng, trong chớp mắt đó cô như muốn bất tỉnh, Diệp Tây Thành chỉ cảm thấy trên cổ đau rát. Vừa lúc chuông báo cũng vang lên. Bùi Ninh giật mình “5 giờ rồi?” Diệp Tây Thành “5 giờ hai mươi, đủ để em tắm rửa.” Nói xong liền hôn cô. Bùi Ninh không rảnh quan tâm, đột nhiên đẩy anh ra, cầm lấy quần áo chạy vào phòng tắm. Diệp Tây Thành tay không chống đỡ kịp ngã xuống trên giường, anh “…” Bùi Ninh dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa một lượt, gồm cả gội đầu cũng chỉ mất mười phút. Cô cầm máy sấy lên, mới vừa mở lên lại bỗng nhiên gọi ra ngoài cửa “Diệp Tây Thành.” “Uhm” Diệp Tây Thành mặc áo choàng tắm vào đang dọn dẹp lại giường ngủ. “Anh tới sấy tóc cho em đi.” Diệp Tây Thành buông việc trong tay xuống đi vào phòng tắm, cô đưa máy sấy cho anh “Giúp em một chút, em phải mặc quần áo và trang điểm, sắp không kịp rồi.” Chờ mặc xong quần áo cô lúc này mới nhớ ra, không mang theo túi trang điểm. Diệp Tây Thành chỉnh nhiệt độ đến mức lớn nhất, tai Bùi Ninh không chịu nổi, cổ cũng nóng lên “Anh vặn nhỏ một chút, sắp bỏng chết em rồi. Anh rốt cuộc muốn thổi bay tóc của em luôn sao? Sao lại để gần như vậy?” Diệp Tây Thành “Không phải.” Trước kia số lần sấy tóc cho cô không nhiều lắm, từ lâu đã không nhớ rõ lúc trước làm như thế nào. Bùi Ninh ghét bỏ đẩy anh đi ra “Không cần anh nữa, em tự mình làm.” Thu dọn xong mọi thứ chỉ còn lại có mười lăm phút. Bùi Ninh ra phòng ngoài lấy bút và văn kiện. Diệp Tây Thành đã thay xong ga trải giường, ngước mắt nhìn cô “Tóc đã khô rồi?” Bùi Ninh “Uhm.” Cô khom lưng nhặt bút lên, không có thời gian nói chuyện phiếm, cô đi ra văn phòng bên ngoài điều chỉnh lại hô hấp. “Em đi đây.” Cô nói với bên trong, cũng mặc kệ Diệp Tây Thành có nghe được hay không, mở cửa ra cô gần như chạy chậm về văn phòng của mình. Khu vực thư kí, mọi người trong phòng đều đang bận, tiếng giày cao gót của Bùi Ninh bị thảm trên sàn hút đi, các cô mơ hồ nhìn thấy một bóng đen đang bay về phía phòng trợ lý. Thư kí nhìn thời gian, còn có mười mấy phút. Một thư kí trẻ tuổi ở bên cạnh cảm thán “Trợ lý Bùi trợ thật không dễ dàng, bước đi đều như đang chạy chậm. Diệp tổng cũng thật là! Không thể để trợ lý Bùi tan họp sớm hơn hai phút sao?” sau đó cười nói “Đổi lại là tôi, buổi tối về nhà tôi nhất định sẽ cho bạn trai quỳ ở đầu giường.” Thư kí “Quỳ đầu giường, loại tình huống này sẽ không xảy ra, hai người bọn họ công tư phân minh, đặc biệt là trợ lý Bùi, cô có bao giờ nhìn thấy chị ấy ở công ty làm nũng với Diệp tổng dù chỉ một chút không? Dù là lời nói hay cử chỉ đều duy trì khoảng cách. Bằng không người đàn ông như Diệp tổng sao có thể coi trọng trợ lý Bùi” Thư kí trẻ như suy tư gì đó gật gật đầu “Cũng đúng.” Bùi Ninh trở lại văn phòng liền đến phòng nghỉ trang điểm lại. Thời gian không đủ, cô chỉ có thể kẻ mắt, chuốt mascara, cuối cùng là tô son, phấn nền gì đó toàn bộ đều không dùng. Cũng may làn da cô không tồi, dù không dùng phấn nền không nhìn kỹ cũng không biết được. Cô nhìn vào gương kiểm tra lại một lần nữa, tóc và quần áo đều không có gì không ổn. Lấy di động và máy tính mở tư liệu của cuộc họp, vội vàng đi xuống lầu. Trước một giây bước vào cửa phòng họp trong lòng cô thầm mắng Diệp Tây Thành, nếu không phải tại anh làm thêm một lần thì cô làm sao có thể chật vật hấp tấp như vậy? Cũng may, cuối cùng cô cũng đến phòng họp đúng giờ. Trên lầu, Diệp Tây Thành thu dọn tốt phòng ốc, lại đến phòng tắm tắm rửa, trên cổ chạm vào nước liền đau rát, phía sau lưng càng đau hơn. Vừa rồi bên ngoài phòng nghỉ anh không chú ý đến, hiện tại nhìn vào gương trong phòng tắm, từ dưới hầu kết đến tận xương quai xanh là một vệt xước dài tinh tế. Không cần nghĩ, là móng tay của Bùi Ninh cào. Trước kia cô cũng như vậy, mỗi lần làm xong, trên lưng anh đều đau rát. Đặc biệt là một vài lần đầu, cô đau sẽ dùng sức mà liều mạng cào anh. Lần cào nghiêm trọng nhất, hai ngày anh đều không dám tắm rửa. Diệp Tây Thành lại nhìn vết xước trên cổ, anh đem cúc áo sơmi cài đến viên tận trên cùng, chỉ là vẫn không che được lộ ra một chút đỏ như máu ở bên ngoài. Tắm xong, Diệp Tây Thành tìm một chiếc áo sơmi trắng mặc vào, lại mang thêm cà vạt, đẩy đẩy cà vạt trên cổ áo sơmi lên trên một chút có thể miễn cưỡng che khuất vết xước kia. Tới phòng làm việc bên ngoài, anh đem điện thoại điều chỉnh lại âm thanh, khi nãy sợ bị người khác quấy rầy, mấy cái di động anh đều tắt âm. Trên hai cái di động đều có cuộc gọi nhỡ, anh click mở ra, tất cả đều của anh rể Thiệu Chi Quân gọi tới.
Tên gốc Ngày mai còn sẽ ái ngươiThể loại Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, gương vỡ lại lành, yêu sâu sắc, Anh ĐàoBeta Cá nhỏTình trạng bản gốc Hoàn 75 chương + 20 phiên vật Diệp Tây Thành, Bùi ánNhiều năm sau đó, Diệp Tây Thành tham gia một talk show về Kinh tế - Tài chính với tư cách là khách mời của chương trìnhKhi buổi ghi hình chuẩn bị kết thúc, MC có hỏi anh một vấn đề tư nhân, về chuyện tình cảm của anh"Nghe nói sau khi Diệp giám đốc cùng mối tình đầu chia tay, anh vẫn độc thân chờ cô ấy, tới tận sáu năm? Sau đó mối tình đầu cũng trở thành phu nhân của anh?"Diệp Tây Thành nói "Đoạn này cắt đi, đừng phát sóng!"Người dẫn chương trình là bạn tốt của Diệp Tây Thành, nửa đùa nửa thật "Cho cậu cơ hội bày tỏ sự thâm tình trước công chúng, không muốn sao?"Diệp Tây Thành "Không cần thiết."Chờ cô, yêu cô là việc riêng của anh, không cần phải tỏ vẻ thâm tình cho người khác nhiều năm về sau, khi Diệp Tây Thành là khách mời trong chương trình phỏng vấn Kinh tế và Tài dẫn chương trình có hỏi anh một câu hỏi cá nhân "Nghe nói tổng giám đốc Diệp những lúc không cẩn thận trêu chọc Bùi Ninh, đều là anh chủ động yêu cầu ngủ trên thảm tập yoga ở dưới giường?"Diệp Tây Thành chỉ mỉm cười, không lên chủ động mà được sao?Anh chỉ muốn ngủ trên giường, nhưng Bùi Ninh không cho, thậm chí còn lấy chân đạp anh xuống mai sẽ ra sao chứ?Anh không biết ngày mai sẽ như thế nào, nhưng anh biết, ngày mai anh vẫn yêu em, yêu em cho đến khi không có ngày Diệp Tây thiệu vắn tắtAnh ngoài lạnh trong lạnh, không lãng mạn, điều lãng mạn duy nhất chính là em vẫn luôn ở trong tim anh.
Dịch Anh ĐàoBeta Cá nhỏDiệp Tây Thành gọi điện thoại lại cho anh rể mình, chững chạc đường hoàng nói "Vừa nãy đang mở họp, có chuyện gì sao?"Thiệu Chi Quân "Cũng không có gì, hôm nay anh bận, cuộc hội nghị của tập đoàn đã nhờ phó giám đốc chủ trì thay."Diệp Tây Thành "Chỉ việc này thôi sao?"Thiệu Chi Quân "Ừ."Diệp Tây Thành trêu chọc "Rốt cuộc là anh bận, hay là vết thương bị chị em cào vẫn chưa khỏi?"Thiệu Chi Quân "......"Diệp Tây Thành đưa điếu thuốc vào trong miếng, ấn một cái, lửa vụt điện thoại Thiệu Chi Quân cũng nghe thấy tiếng động, "Không phải gần đây cậu cai sao?"Diệp Tây Thành hít một hơi mới nói "Tình huống đặc biệt."Thiệu Chi Quân cho rằng bên anh đang có khách "Được, vậy cậu làm việc đi.""Đúng rồi, khi nào anh về Bắc Kinh?" Trước khi cúp máy, Diệp Tây Thành nhớ ra Chi Quân nghĩ một lúc "Chắc là cuối tuần, có chuyện gì à?"Diệp Tây Thành muốn nói chuyện với Thiệu Chi Quân về việc Bùi Ninh sẽ đến công ty đầu tư, đầu tư Hoa Ninh vẫn luôn do Thiệu Chi Quân phụ trách, "Không gấp lắm, đợi cuối tuần gặp nhau rồi nói."Kết thúc cuộc gọi, Diệp Tây Thành ném điện thoại lên bàn, đưa tay xoa lưng, lưng vẫn nóng đau rát, loại đau đớn ngược lại làm anh cảm thấy thoải mái không Ninh tham gia hội nghị mãi đếin 8 giờ mới kết thúc, cô quay trở lại văn phòng của mình sắp xếp lại các nội dung quan trọng trong cuộc họp ngày hôm tắc trước đây Diệp Tây Thành đưa ra cho cô chính là gửi tất cả các bản báo cáo tóm tắt vào mail của anh trước 6 giờ, hôm nay cuộc họp bị hoãn, bất kể là vì lý do gì, cô vẫn nhắn tin cho Diệp Tây Thành giải thích 【Tổng giám đốc, tóm tắt cuộc họp hôm nay sẽ gửi cho anh trước 9 giờ, email công việc sẽ gửi cho anh trước 10 giờ.】Diệp Tây Thành trả lời vẫn giống như trước, chỉ đơn giản một chữ "ừ".Xử lý hết công việc của ngày hôm này, anh cầm điện thoại rời khỏi văn phòng của mình, bên khu thư ký vẫn còn hai người đang tăng ca, "Tổng giám đốc."Diệp Tây Thành gật đầu, "Về sớm đi.""Dạ."Diệp Tây Thành gõ cửa văn phòng trợ lý, "Về nhà thôi."Bùi Ninh ngẩng đầu, đập vào mắt chính là cà vạt của anh, đeo cà vạt trang trọng như vậy, có lẽ là tối nay anh có xã giao, cô nói "Hôm nay em muốn tăng ca, anh đi trước đi."Diệp Tây Thành "Về nhà lại tăng ca."Bùi Ninh nhỏ giọng "Trong nhà không có không khí làm việc như ở văn phòng, hai thư ký đối diện định tăng ca đến đêm khuya, em ở cùng bọn họ."Diệp Tây Thành bắt đầu thu dọn tài liệu vào túi giúp cô, "Anh không đi xã giao."Bùi Ninh nghi ngờ nhìn anh, "Vậy anh đeo cà vạt làm gì chứ?"Diệp Tây Thành không giải thích nhiều, trước đó cô cào anh là do vô thức, căn bản là không Ninh thu dọn bàn xong, khóa cửa rời đi, Diệp Tây Thành đang đứng bên cạnh thang máy chờ gần, Bùi Ninh vẫn hỏi anh câu đó "Trời nóng như này, sao anh lại đeo cà vạt chứ?"Diệp Tây Thành "Về nhà nói cho em biết vì sao."Bùi Ninh nghĩ rằng có một số lời không thích hợp nói ở bên ngoài, cô cũng không hỏi đường về cô cũng không buồn ngủ, vẫn luôn xử lý tóm tắt cuộc họp, lúc bước vào cửa sớm đã quên chuyện cà vạt, có điều Diệp Tây Thành vẫn còn nhớ, anh nới lỏng cà vạt ra, Bùi Ninh muốn đi vào bếp rót nước, nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay kéo vào phòng Ninh mơ hồ "Sao vậy?"Diệp Tây Thành "Nói cho em biết vì sao anh lại đeo cà vạt."Diệp Tây Thành vừa đi vừa cởi cúc áo, cổ tay Bùi Ninh bị anh kéo phát đau, muốn hất tay anh ra nhưng không được, "Anh nhẹ tay chút được không! Tay em sắp gãy rồi."Diệp Tây Thành vẫn không bị lay động, đến phòng ngủ một nửa cúc áo của anh đã được cởi Ninh liếc nhìn ngực anh mấy lần, cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ nhìn thấy cơ bụng và cơ ngực của đùa "Có gì thì từ từ nói, động một cái là cởi quần áo, rốt cuộc anh có chuyện gì." Nói xong cô Tây Thành nắm lấy vai cô, ôm cô vào lòng "Tự mình nhìn xem."Anh dùng lực quá mạnh, miệng cô trực tiếp hôn lên yết hầu một cái chạm mềm mại, ấm áp, yết hầu Diệp Tây Thành chuyển động, bàn tay ôm lấy vai cô không khỏi dùng Ninh ngả người ra sau, cúi nhìn ngực anh, có vết cào, lại nhìn lên trên, trên cổ cũng có,...!chả trách anh lại đeo cà vạt, nếu không không có cách nào gặp người nhà thoải mái hơn lúc ở văn phòng, thần kinh của Bùi Ninh không quá căng thẳng, cúi cúi đầu hôn xuống ngực anh, "Đền bù cho anh." Hai lần buổi chiều căn bản không đủ dập lửa, cô lại khiêu khích như vậy, Diệp Tây Thành căn bản không khống chế được mình, ngửa ôm cô lùi về phía sau, hai người cùng nhau ngã lên Ninh nằm dưới người anh, Diệp Tây Thành vẫn luôn hôn nghiêng đầu không nhìn anh, trong lòng vẫn nghĩ đến việc phải tăng ca, "Công việc của em vẫn chưa hoàn thành."Diệp Tây Thành "Trước 12 giờ đêm gửi cho anh là được." Anh lại siết chặt cô vào lòng, "Hôm nay không đi mua sắm được với em."Ngay lúc này Bùi Ninh hiểu được anh có ý gì "...Em không muốn đền bù, miễn đi, về sau cũng không cần anh đi cùng."Diệp Tây Thành bao phủ lấy người cô, không có ý định bỏ Ninh bám vào cổ anh, hôn cằm anh "Anh đi phòng sách làm việc đi.""Không có việc gì cần làm cả, hôm nay ở cùng em." Diệp Tây Thành cúi đầu hôn cô, từ trán, mắt, mũi rồi đến môi, chỗ nào anh cũng hôn Ninh "Em hơi mệt, từ từ thôi." Cách hai lần buổi chiều mới có bốn thì mệt, cơ thể cô vẫn còn mẫn nơi mà đầu ngón tay anh chạm tới, cô đều đáp cùng, hai ngón chân của Bùi Ninh co quắp lại, lúc này Diệp Tây Thành mới dừng lại, ôm chặt cô vào lòng, gọi cô một tiếng, "Bảo bối."Không biết bao lâu trôi qua, Bùi Ninh mới từ trên mây trở cô bị lạnh, Diệp Tây Thành vỗ vỗ cô "Nằm xuống đi."Bùi Ninh quá mệt, lúc này chỉ muốn nằm xuống giường ngủ, tay vẫn nắm lấy áo sơ mi của Tây Thành không rời đi, đặt tay mình xuống cho cô gối đầu, anh kéo chăn đắp cho hai người, "Ngủ đi.""Vâng." Bùi Ninh lại ngả vào vòng tay một lúc."Tổng giám đốc.""Sao thế?""11 giờ anh gọi em, tóm tắt công việc em vẫn chưa hoàn thành.""Không cần gấp, em gửi anh cũng không có thời gian xem.""Gửi hay không gửi là việc của em, xem hay không xem là việc của anh, sư chuyên nghiệp dày công bồi dưỡng của em không thể phá hủy trong tay anh được.""Ngủ đi, đừng nói lung tung nữa." Diệp Tây Thành đặt lên trán cô một nụ qua một lúc nữa."Tổng giám đốc.""Ngủ đi." Diệp Tây Thành vùi mặt cô vào trong ngực Ninh thoát ra, "Em có việc quan trọng muốn báo cáo với anh.""Nói đi, chỉ cho em thời gian hai phút.""Chúng ta có hai khách hàng sắp hết hạn hợp đồng, nhưng họ không có ý định gia hạn hợp pin mà chúng ta đã cung cấp cho họ trước đây, toàn bộ khoản thanh toán cuối cùng cũng được họ giải quyết trong hôm nay, được biết họ đang kết nối với quản lý cấp cao của Hi Hòa, đại khái là muốn nhờ cậy vòng tay của Hi khách hàng này Trình Đổng giật dây với Hạng Thị, giới thiệu với Hi Hòa "Trình Đổng là bố của Trình Ti, là bố vợ của Hạng Dịch Lâm."Qua mấy giây, Diệp Tây Thành mới nói ""Hi Hòa đã đào hai khách hàng của chúng ta, vậy chúng ta lại đào thêm bốn khách của họ, như vậy là hòa nhau."Bùi Ninh "..." Cô trực tiếp nói "Nếu như không có Trình Đổng của Hạng Thị, Hi Hòa chắc chắn sẽ không tiếp xúc với hai người cuộc cạnh tranh của Hoa Ninh và Hạng Thị, một khi Hạng Thị tham gia, biến số là rất lớn, nếu như chúng ta có thể kìm hãm được Hạng Thị..." Diệp Tây Thành đánh gãy lời cô "Hai phút đã hết, ngủ đi."Bùi Ninh "Em vẫn chưa nói muốn nói lời xin lỗi với anh, thật ra..."Diệp Tây Thành nhéo miệng cô "Anh biết em muốn nói gì, Ninh Ninh, em không cần nói xin lỗi với anh, đây là đạo đức nghề nghiệp cơ bản nhất của em, giống như bác sĩ cần bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân, luật sư cần phải bảo vệ thân chủ của chắc chắn biết rất nhiều bí mật kinh doanh của Hạng Thị, điều này anh biết."Bùi Ninh gật đầu, một số bí mật kinh doanh cô đã nghe được từ Hạng Dịch Lâm, một số là từ dự án tái cơ cấu mà ban đầu cô làm trong Hạng Thị biết không bao giờ có ý định đề cập đến những bí mật kinh doanh này trước mặt người thứ ba, cô cũng không có ý định gạt tay Diệp Tây Thành ra, nhìn anh, chưa đợi cô nói anh đã nói trước "Hiện tại Hoa Ninh và Hi Hòa vẫn còn có một dự án, đều là cạnh tranh bình thường, trong lòng em không cần cảm thấy có gánh nặng, chúng ta công tư phân mình có được không?"Bùi Ninh xoa trán mình lên cằm anh "Trong lòng em như có ngọn núi đè xuống." Cuộc họp tối nay vẫn luôn dày vò Tây Thành tự nhủ "Nếu như anh có bạn gái cũ, anh biết được bí mật kinh doanh của công ty cô ấy, bây giờ anh và cô ấy là đối thủ cạnh tranh, anh cũng sẽ không đem bí mật kinh doanh của công ty cô ấy nói cho đó không nói lên việc anh vẫn còn yêu cô ấy, tất cả đều đã là quá khứ rồi, tất cả mọi chuyện riêng tư bí mật trong khoảng thời gian đó chúng ta không nên nhắc lại trước mặt người thứ là sự tôn trọng cơ bản nhất đối với mối quan hệ và người trong mối quan hệ đó."Anh dùng ngón tay vuốt ve má cô "Đừng cảm thấy có lỗi, nếu như hôm nay giẫm Hạng Dịch Lâm, ngược lại anh mới là người lo lắng, nói không chắc lần sau người bị giẫm rất có thể lại là chính anh."Sau đó hỏi cô "Còn nhớ câu nói của sếp cũ Tề Cận Châu em đã từng nói không? Liên quan đến tình cảm."Bùi Ninh "Nhớ." "Mỗi đoạn tình cảm không bắt đầu bằng sự lừa dối hoặc kết thúc bằng sự phản bội, chúng ta nên biết ơn người mà chúng ta đã gặp."Diệp Tây Thành "Bây giờ có thể ngủ rồi chứ?"Bùi Ninh vòng tay qua cổ anh "Cảm ơn anh." Cô ngậm hôn môi anh một Tây Thành đưa tay sờ điện thoại di động trên tủ đầu giường, bật đèn pin, chiếu vào lòng bàn tay mình, ra hiệu Bùi Ninh "Nhìn lòng bàn tay anh đi."Căn phòng tối đen như mực, ánh sáng từ đèn pin phát ra vô cùng chói mắt."Nhìn cái gì cơ?" Bùi Ninh ngẩn ra, tay anh trống rỗng, cái gì cũng không có."Không phải lúc còn nhỏ em thích xem tranh hoạt hình ma thuật sao?""...Sau đó thì sao?"Diệp Tây Thành lắc lắc tay trước mắt cô, "Em phối hợp chút đi.""Phối hợp như nào chứ?""Anh đang thôi miên em."Bùi Ninh cười, đôi mắt dần dần nhắm Tây Thành tắt điện thoại di động đi, hỏi cô "Anh tên là gì?"Bùi Ninh "Hoa đông trừ."Diệp Tây Thành "....." Gõ đầu cô hai cái "Thôi miên thành công, mọi chuyện xảy ra trước ngày hôm nay khi tỉnh lại sẽ không nhớ gì nữa, ngủ đi."Một lúc sau, Bùi Ninh thấp giọng "Bắt đầu từ hôm nay trở đi, em sẽ chặn hết mọi sóng to gió lớn giúp anh, cho dù có nhảy vào biển lửa, em sẽ vì anh mà vượt qua.""Cảm ơn sự yêu mến của lãnh đạo.""Tiểu Diệp Tử quá khách sáo rồi.""...!Nói lại lần nữa!"Bùi Ninh cười ra tiếng, quay người ôm thấy mùi hương quen thuộc, cô nhanh chóng chìm vào giấc giờ sáng hôm sau chuông báo thức của Bùi Ninh vang lên, cô vẫn ngủ rất say, cô giơ tay định mấy lần định tắt báo thức, chưa kịp chạm đến điện thoại đã rơi trong vô thức kêu không ngừng, Bùi Ninh không thể mở nổi mắt, "Diệp Tây Thành?"Cô muốn để Diệp Tây Thành tắt báo thức đi nhưng không có ai đáp lại."Diệp Tây Thành." Cô lại lầm bầm một không lên Ninh dùng chân tìm anh, trên giường không có mở mắt ra, bên cạnh trống không, người đã sớm thức vài giây cô mới cô gượng lúc Diệp Tây Thành đi vào phòng ngủ, "Tỉnh rồi?""Ừ." Bùi Ninh cởi áo ngủ thay quần áo, ngáp một cái, "Anh làm gì mà dậy sớm thế?""Chuẩn bị bữa sáng.""Không phải anh không biết nấu sao?""Đổ sữa ra cốc, rửa ít trái cây.""......."Diệp Tây Thành đưa quần áo cho cô, sau đó đi vào phòng để đồ, ngay sau đó lại đi từ phòng để đồ ra, trên tay cầm hai bộ lễ phục "Đem theo cái nào?""Leo núi anh mang lễ phục dạ hội đi làm gì?" Bùi Ninh nhìn anh đầy nghi Tây Thành "Chọn một cái đi, về thị trấn mặc."Bùi Ninh "Về nhà cũng không cần ăn mặc trang trọng như vậy, em mang mấy cái váy là được."Diệp Tây Thành không giải thích nhiều, lại hỏi "Cái nào?"Thấy anh nhất quyết muốn mang, cô để mặc anh, chỉ vào cái bên Tây Thành gập bộ đó lại cho vào Ninh bắt đầu mặc nội y thể thao, Diệp Tây Thành nhìn thấy bộ dạng buồn ngủ của cô, đóng cúc quần cho cô, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ bụng cô, cơ bụng cô rất đẹp."Ngứa." Bùi Ninh cười, lùi về sau tránh tay Tây Thành vươn cánh tay dài ôm cô vào lòng, khoác lên mình vẻ đồng tình, "Mau đi tắm đi, nếu không sẽ không kịp thời gian."Bùi Ninh đi vào phòng tắm, Diệp Tây Thành nhớ ra, "Đem bao chưa?"Bùi Ninh "ừ" một Tây Thành đi qua, "Mang mấy hộp?"Bùi Ninh "Một hộp.""Không đủ dùng." Diệp Tây Thành xoay người đi về tủ đầu giường lại lấy thêm một giờ bọn họ bắt đầu xuất phát từ nhà đi, trời vẫn còn chưa sáng, buổi sáng nhiệt độ thấp, gió lạnh thổi vù nay không tắc đường, làm xong thủ tục nhận phòng vẫn còn dư giả khá nhiều thời gian."Tìm chỗ ngồi?" Diệp Tây Thành Ninh lắc đầu, "Em muốn như này."Diệp Tây Thành tùy ý để cô gây Ninh vòng tay ôm lấy cổ anh, dán chặt người trong kỳ nghỉ nên cô hoàn toàn thoải mái, đầu óc không căng thẳng như lúc làm việc ở công ty, bây giờ cô và Diệp Tây Thành là đôi nam nữ yêu nhau bình tay Diệp Tây Thành kéo vali, tay còn lại vòng qua eo không đồng tình cho lắm, anh làm như này đúng lúc che đi cái vòng eo nhỏ thấp thoáng của Ninh nhón chân lên dùng mũi xoa cằm anh, Diệp Tây Thành cúi xuống, "Sao thế?""Lúc em còn học đại học đã cùng bạn học trong xã tham gia câu lạc bộ leo ngọn núi đó, khi ấy đi con đường nào em đã quên rồi, mấy ngày ngay em cũng không có thời gian nghiên cứu." Cô hỏi "Anh sắp xếp như nào thế?"Diệp Tây Thành "Thư ký đã sắp xếp ổn cả sân bay bên kia sẽ có xe đón chúng ta, mấy ngày này cũng có đủ hướng dẫn viên."Bùi Ninh "Vậy ta ở trên núi mấy ngày vậy?"Diệp Tây Thành gật đầu "Ở trên núi hai đêm, về nhà lại ở hai đêm nữa.""Mẹ nuôi!" Giọng nói lanh lảnh của bé gái cắt đứt cuộc trò chuyện của Ninh quay mặt qua nhìn, một bé gái khoảng chừng bốn năm tuổi trong bộ váy công chúa màu trắng đang chạy về phía cô, đó là con gái bạn hồi nhỏ của Hạng Dịch Lâm, Phan Kình hơn một năm Bùi Ninh không nhìn thấy tiểu nha đầu này, cao hơn không ít, lần đầu tiên nhìn suýt chút nữa không nhận ra."Mẹ nuôi." Bé gái đã chạy đến trước mặt cô, vui vẻ kéo quần áo Tây Thành nhận ra tiểu nha đầu này, Phan Kình Triết thường xuyên đưa cô bé ra ngoài nha đầu nhìn thấy tay Diệp Tây Thành vẫn vòng lấy eo của Bùi Ninh, rất không vui đẩy tay của Diệp Tây Thành ra, ghen tị "Đây là mẹ nuôi của cháu."Diệp Tây Thành không định so đo với một đứa trẻ, không lên đảo mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy mấy người Phan Kình Triết, anh nhàn nhạt thu tầm Ninh nghiêng người, "Bảo bối, con đến đây cùng ai vậy?"Tiểu nha đầu không kịp trả lời, chỉ nói với chính mình "Mẹ nuôi, mắt con tinh không, chỉ cần nhìn một cái đã nhận ra mẹ, bố nuôi cũng không nhìn thấy, bố của con cũng không nhìn thấy, chú La cùng các dì cũng không nhìn thấy."Bùi Ninh không ngờ đến rằng là con bé có thể nhận ra mình, cô thuận mắt nhìn theo hướng tiểu nha đầu vừa chạy đến tìm Phan Kình Triết, kết quả lại nhìn thấy Hạng Dịch Lâm, bên cạnh là vợ anh ta Trình Kình Triết vẫy tay chào cô, bên trái là vợ chồng La Khang, vợ cậu ta vừa mới sinh con nên nhìn có vẻ mập hơn trước không mặt Bùi Ninh thay đổi nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười, chào vợ chồng Phan Kình Triết và La La Khang mỉm cười với cô, nụ cười đó có bao nhiêu xót xa, đã từng là bạn bè thân thiết tâm sự mọi chuyện với nhau, sau đó cứ thế mà cắt đứt, Bùi Ninh nhanh chóng thu tầm nha đầu chỉ bên kia "Mẹ nuôi con đưa mẹ đi tìm bố nuôi."Bùi Ninh từ chối "Dì còn có việc, con quay lại với bố có được không?"Tiểu nha đầu lắc đầu nguầy nguậy "Không được." Chuyện của người lớn không thể nói với trẻ nhỏ, Bùi Ninh ngồi xổm xuống dỗ dành cô bé "Đợi dì trở về rồi tìm con chơi có được không? Đi nhà trẻ đón con, đưa con đi ăn đồ ăn ngon."Tiểu nha đầu "Mẹ lừa con, bố nuôi cũng nói như vậy, nói sẽ cùng mẹ đến đón rất nhiều lần nhưng một lần cũng không có, người lớn mấy người toàn lừa con." Cô bé ủy khuất "Mẹ nuôi, có phải là mẹ không thích con nữa? Bây giờ con ngoan hơn rồi."Bùi Ninh không đáp, đúng lúc Phan Kình Triết đi tới, "Bảo bối."Tiểu nha đầu bĩu môi, mặc kệ."Tổng giám đốc Diệp.""Xin chào."Diệp Tây Thành cùng Phan Kình Triết bắt tay tượng trưng, nói mấy Kình Triết bế tiểu nha đầu nói "Sắp đến giờ lên máy bay rồi, nếu như con không đến sẽ không kịp nữa, nói...!tạm biệt với dì đi." Suýt nữa thuận miệng nói hai chữ "mẹ nuôi.""Mẹ nuôi, mẹ nói sẽ đón con tan học, không được lừa con, vậy mẹ có biết con ở nhà trẻ nào không? Số điện thoại của mẹ con gọi không được." Mắt cô bé đỏ Ninh "Biết chứ, bố con đã nói với dì rồi, nhất định dì sẽ đi đón con."Tiểu nha đầu "Vậy móc ngoéo."Bùi Ninh thực sự móc ngoéo với cô Kình Triết không nói gì nhiều, gật đầu tỏ vẻ xin lỗi Bùi Ninh, ôm cô bé rời cậu ta đi qua bên này, Trình Ti không có ở đây, có lẽ đã đi nhà vệ La Khang đùa với cô bé, "Được rồi, bảo bối đừng tức giận nữa, giận là không xinh nữa đâu."Tiểu nha đầu mặt vẫn rũ rượi, không để ý đến La Khang lại nhìn về bên Bùi Ninh, không nói ra được cảm giác gì, mọi thứ đã đây mỗi khi đi du lịch đều là cô cùng La Khang, Phan Kình Triết và vợ cậu ta, còn có Hạng Dịch Lâm và Bùi giờ có thêm Trình Ti, ít đi Bùi là lần đầu tiên tụ họp của ba nhà trong một năm này, cũng là bất lực mà ngày trước, mẹ Hạng Dịch Lâm đột nhiên hẹn cô ra ngoài uống trà, mẹ Hạng không vòng vo, trực tiếp nói hai ngày nay Hạng Dịch lâm không về nhà, ngày ngày đều ở công ty, quan hệ với Trình Ti đã đóng ấy đại khái đoán ra được chuyện gì, chính là trong buổi từ thiện mấy ngày trước, La Khang về nhà có nói với cô ấy, Diệp Tây Thành cùng Bùi Ninh tái hợp Hạng nói "Không phải trước đây mấy đứa hay ra ngoài chơi sao? Mấy đứa tìm thời gian mang Dịch Lâm cùng Trình Ti ra ngoài cùng, nếu không hai đứa nó sớm muộn cũng xa nhau."Về nhà cô thương lượng với La Khang đi đâu chơi, lúc mới đầu La Khang không đồng ý đi, nói không muốn dính líu đến mớ hỗn độn của Hạng Dịch Lâm, cậu ta tạo nghiệp chướng ai quản ấy làm khổ La Khang nói mẹ Hạng cũng không dễ dàng gì, đã từng đấy tuổi vẫn phải nhọc lòng chuyện của con trai, cũng không cần mặt mũi đến tìm cô ấy giúp đỡ, cô không giúp không này La Khang mới miễn cưỡng đồng ý, sau đó đi tìm Phan Kình Triết, vợ Phan Kình Triết vừa mới mang thai nên không muốn đi, cậu ta mang theo con gái họ vốn dĩ là muốn ra nước ngoài chơi, Hạng Dịch Lâm không đi, nói muốn leo núi ở trong thể chống lại cậu ta, quyết định hành trình nãy ở sảnh đợi sân bay không ai chú ý đến Diệp Tây Thành cùng Bùi Ninh, đột nhiên tiểu nha đầu hét "mẹ nuôi", sau đó trực tiếp chạy qua ấy lần nữa nhìn về phía Hạng Dịch Lâm, quả nhiên cậu ta vẫn còn nhìn Bùi mắt của Hạng Dịch Lâm không khống chế được mà nhìn về phía Bùi Ninh, cô cùng Diệp Tây Thành mặc quần áo Kình Triết đưa con gái mình cho vợ La Khang ôm, ngồi xuống bên cạnh Hạng Dịch Lâm, "Cậu được đấy!"Hạng Dịch Lâm nhướng mắt "Tôi làm sao?"Phan Kình Triết "Làm sao? Trong lòng cậu còn không rõ? Đừng làm phiền cuộc sống của Bùi Ninh có được không? Trình Ti cũng không tệ, cậu không thể thu lại tâm tư, cùng cô ấy sống qua ngày sao?"Nghe mấy lời này Hạng Dịch Lâm rất khó chịu "Sao tôi lại làm phiền cô ấy? Gặp rồi chả nhẽ không cho người ta nhìn!"Phan Kình Triết "..." Cạn lời nhìn cậu ta, vội vàng nói "Cậu giữ lại chút mặt mũi đi đươc không? Bùi Ninh cùng Trình Ti đúng là xui xẻo mới gặp phải người như cậu."Hạng Dịch Lâm không muốn nhắc đến Bùi Ninh, đó là nút thắt trong lòng anh ta trực tiếp nói đến Trình Ti "Nếu như tôi làm gì có lỗi với cô ta, là tôi không đúng, trước khi kết hôn tôi đã nói rõ mọi chuyện với cô ta, muốn tình cảm của tôithì không thể, trong lòng tôi đã có người khác, sau khi kết hôn tôi không quản chuyện của cô ta, cô ta cũng không quản chuyện của tôi, là cô ta cảm thấy không sao hết nên mới quyết định kết phần liên hôn, nhà họ Trình được lợi nhiều hơn nhà tôi, bên ngoài tôi cũng không nuôi phụ nữ, cô ta còn có điều gì không hài lòng chứ?"Phan Kình Triết không nói được anh ta, đang định nói tiếp bị Hạng Dịch Lâm dùng tay ra hiệu dừng Khang cũng ra hiệu cho Phan Kình Triết "Đừng nói nữa, trong lòng cậu ta cũng không dễ chịu gì."Ở sân bay gặp Bùi Ninh, ai cũng không nghĩ Tây Thành cùng Bùi Ninh đổi một chỗ khác, chỗ này không nhìn thấy mấy người Hạng Dịch Lâm, Bùi Ninh đút hai tay vào túi quần thể thao của Diệp Tây Thành, Diệp Tây Thành vẫn giống trước đây, một tay kéo vali, một tay ôm eo Ninh thỉnh thoảng lại liếc nhìn đồng hồ của Diệp Tây Tây Thành biết hiện tại cô không muốn ở đây thêm phút giây nào nữa, "Sắp lên máy bay rồi."Bùi Ninh "Vâng."Trong lòng nghĩ lên máy bay là tốt rồi, không cần gặp lại bọn họ của dịch giả Ta nói chị Ninh yêu vào là khác ngay à, đây mới là dáng vẻ nên có chứ nhiều khi hiểu chuyện quá cũng không tốt..
Cùng đọc truyện Ngày Mai Vẫn Còn Yêu Em của tác giả Mộng Tiêu Nhị tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại trạng 95 chương 19/02/19 Thể loại hiện đại, nguyên sang, sủng ngọt, đô thị tình duyên, 1vs1, HEEditor Song Ngư Nhân vật chính Bùi Ninh, Diệp Tây ThànhNam chính là vị tổng tài lạnh lùng nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi còn đối với cô là một tấm chân và cô là mối tình đầu của sau sau đó họ chia tay nhưng trong lòng anh vẫn luôn có cô chờ đợi cô vô điều cô có quay lại với anh, kết thúc sẽ như thế nào?Trích đoạn ngắnNhiều năm sau, Diệp Tây Thành làm khách mời talkshow kinh tế và tài chínhLúc gần kết thúc, MC hỏi anh một câu hỏi cá nhân "Nghe nói sau khi Diệp tổng chia tay mối tình đầu, vẫn luôn đợi cô ấy 6 năm? Sau đó cô ấy mới trở thành bà Diệp?"Diệp Tây Thành lại nói "Cắt đoạn này đi, không cần phát sóng."MC là bạn tốt của Diệp Tây Thành, nửa đùa nửa thật nói "Cho anh cơ hội thể hiện thâm tình trước mặt mọi người mà không cần sao?"Diệp Tây Thành "Tôi không cần thâm tình cho người khác xem."Chờ cô, yêu cô, là việc riêng của câu tóm tắt Anh ngoài lạnh trong nóng, lại không lãng mạn, điều lãng mạn duy nhất chính là, trong lòng anh, trước sau vẫn là dẫn trong truyện____Diệp Tây Thành "Đây là Bùi Ninh. Ở công ty tôi là thủ trưởng của cô ấy, ở nhà cô ấy lại là lãnh đạo của tôi."......Bùi Ninh không tự giác liền nghĩ nhiều, "Vừa nãy ở ngoài dạ tiệc, có mấy người thảo luận về anh, nói muốn anh làm con rể Thường gia, chính là Thường Liêm Gia sao?Diệp Tây Thành tuỳ ý lên xe "Anh cũng chỉ muốn làm con rể Bùi gia thôi."
ngày mai vẫn còn yêu em